Cũng dễ hiểu khi các bộ phim về siêu anh hùng của Marvel luôn vượt trội hơn DC, bởi họ không hề “bên trọng bên khinh” với dàn anh hùng của mình.
Đã là phim về các siêu anh hùng, thì việc so sánh sức mạnh giữa các nhân vật là điều vô cùng hiển nhiên. Thế nên việc làm sao để khéo léo cân bằng được các sức mạnh ấy trong một bộ phim là điều hết sức quan trọng. Và Marvel đã làm điều đó rất tốt còn DC thì không.
Marvel
Khi coi những tập phim có sự tụ họp của các nhân vật trong vũ trụ Marvel, bạn sẽ thấy được rằng, các nhân vật được trao sức mạnh ngang nhau. Giống như Thor – một vị thần quyền năng cũng chỉ ngang hàng với một người bình thường khi sử dụng công nghệ hiện đại trong lần đầu họ chạm trán, hay cái cách mà Hawkeye làm khó dễ đội Avengers khi bị Loki thao túng.
Những điều này đã giúp cho các nhân vật trong Avengers của Marvel đều trở nên cực kì quan trọng, không ai mạnh hơn ai, họ đều có sức mạnh riêng và bổ trợ cho nhau khi chung một nhóm để tạo nên đội Avengers siêu hùng mạnh.
DC
Còn DC thì lại thất bại ngay từ đầu khi xây dựng yếu tố này trong vũ trụ của mình. Bởi vì khi cho ra mắt Superman, họ đã miêu tả nhân vật này như bậc thánh thần, có sức mạnh dẫn dắt toàn bộ thế giới. Trong 3 lần Superman xuất hiện thì cũng hết cả 3 lần anh phải “còng lưng gánh team” cùng với sức mạnh tuyệt đối của mình trong những trận chiến có quy mô cực kỳ lớn.
Trong Justice League, nhiệm vụ của cả đội liên minh công lý không phải là ngăn chặn kẻ ác mà lại là tìm cách hồi sinh Superman và chờ anh giải quyết cả đội quân phản diện. Cũng trong phần này, Superman cũng đã phô diễn sức mạnh tuyệt đỉnh của bản thân khi chỉ một mình anh cũng dư sức để đấu lại cả team Justice League.
Điều này khiến phim của DC thiếu tinh tế hơn so với phim của Marvel. Chính vì khởi điểm là đấng toàn năng nên rất khó để Clark Kent có thể phát triển bản thân hơn được nữa. Điều đó khiến cho nhân vật này càng ngày trở nên nhàm chán hơn trong mắt người xem.
Sức mạnh của các nhân vật không phải là yếu tố chính quyết định một bộ phim hay, nhưng nó là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy được sự phát triển của các nhân vật trong dòng phim siêu anh hùng. Điển hình như Thor, anh dù là con của vị thần quyền năng Odin nhưng lại không có sức mạnh đáng chú ý, để từ đó anh dần phát triển bản thân cũng như tâm lý của mình để trở thành một siêu anh hùng mạnh mẽ như ngày nay.
Iron Man cũng không ngừng cải thiện bộ giáp của bản thân để tăng sức mạnh cũng như khả năng chiến đấu cho mình. Chính điều này, đã giúp cho Marvel giữ được sự hấp dẫn, kịch tích từ những bộ phim lẻ cho tới khi các siêu anh hùng được gặp nhau, bởi sức mạnh của từng cá nhân không khác biệt quá nhiều, từ đó ai cũng có cho mình đất diễn.
Còn đối với DCEU thì không chỉ Superman khó có thể phát triển bản thân mà những nhân vật khác cũng vậy. Như “công thức” của Justice League, thì thay vì chiến đấu với kẻ ác họ lại trông chờ vào “đại ca” Superman.
Tất cả những điều trên đã giúp chúng ta thấy được, DC không chỉ thua Marvel về mặt nội dung mà họ còn thua ở cả phần xây dựng hình tượng nhân vật. Không những thế, họ cũng không biết cách phân bổ sức mạnh cho các nhân vật hợp lý, khiến đất diễn của một vài nhân vật bị chiếm quá nhiều, đồng thời khiến người xem cảm thấy chán nản và nhạt nhẽo đối với phim của DCEU bởi không có gì sáng tạo và mới mẻ hơn so với MCU.
Bình luận