Boisvert Analog Horror Game là cánh cửa dẫn bạn lạc vào ngôi nhà hoang lạnh lẽo, nơi bóng tối không còn là ảo ảnh mà trở thành kẻ săn mồi.
Trong bóng tối của internet, có một góc mà ngay cả những người chơi kinh dị dày dạn nhất cũng phải thì thầm khi nhắc đến: boisvert. Không phải phim, không phải ARG thông thường, mà là một vết thương tâm lý được bọc trong lớp băng VHS cũ kỹ, rỉ máu từng khung hình. Từ đó, năm 2025, cánh cửa cuối cùng đã mở toang: Boisvert Analog Horror Game.

Bạn tỉnh dậy trong một ngôi nhà không tên, không cửa sổ, chỉ có ánh sáng xanh xao từ màn hình CRT cũ kỹ. Trên bàn là một tờ giấy đánh máy đã ngả vàng: “Sống sót 5 đêm. Đừng để Căn Phòng nhìn thấy bạn.” Không hướng dẫn, không tutorial, chỉ có tiếng rè băng từ loa và nhịp tim bạn đập ngày càng nhanh. Từ giây phút đầu tiên, Boisvert Analog Horror Game đã thì thầm vào tai bạn rằng: ở đây, bạn không phải người chơi, bạn là con mồi.
Mỗi đêm là một tầng địa ngục sâu hơn. Đêm đầu tiên, bạn chỉ nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi ở tầng dưới, tiếng gỗ mục kêu cót két như ai đó đang kéo lê một vật nặng. Bạn bật camera giám sát, màn hình nhiễu sóng trắng xóa, chỉ lấp lóe bóng dáng một cánh cửa… đang mở ra dù bạn chưa từng chạm vào nó.

Đêm thứ hai, giọng nói bắt đầu xuất hiện, không phải jumpscare hét to, mà là những câu thì thầm méo mó, lặp đi lặp lại tên bạn (tên thật của bạn, dù bạn chưa từng nhập vào game). Đêm thứ ba, Ouriel hiện ra trong gương, khuôn mặt cậu bé bị bóp méo bởi nỗi đau không lời, đôi mắt rỉ nước đen kịt. Cậu không tấn công, chỉ nhìn bạn, nhìn rất lâu, như thể đang cầu cứu, hay đang phán xét.
Có thể bạn muốn xem thêm: Slender Threads – Game point-and-click cổ điển được làm mới bằng những câu đố điên rồ
Nhưng tất cả chỉ là khúc dạo đầu. Nhân vật chính thực sự của Boisvert Analog Horror Game chính là Căn Phòng, một thực thể không có hình dạng cố định, chỉ là một “khoảng trống” di chuyển. Khi Căn Phòng đến gần, màn hình bắt đầu co giật, màu sắc đảo ngược, âm thanh bị bóp nghẹt thành tần số thấp khiến ngực bạn rung lên từng hồi. Bạn không thể chạy, không thể đánh lại, chỉ có thể trốn trong góc tủ, tắt hết đèn, nín thở và cầu mong nó… bỏ qua bạn lần này. Có người chơi thề rằng họ nghe thấy tiếng gõ cửa phòng thật của mình đúng vào lúc Căn Phòng đứng ngay sau lưng nhân vật trong game.

Lối chơi là sự tra tấn tinh thần được tính toán hoàn hảo. Bạn phải vừa quản lý oxy (vì ở quá lâu trong bóng tối sẽ khiến nhân vật ngạt thở vì lo âu), vừa giải những câu đố siêu thực: sắp xếp lại các mảnh băng VHS theo thứ tự “cảm xúc đúng”, gõ mật mã từ những dòng chữ hiện lên rồi biến mất trong 0,3 giây, hay thậm chí… nói chuyện với Dogtooth (một con chó biến dạng biết nói) để đổi lấy manh mối, với điều kiện bạn phải kể cho nó nghe nỗi sợ lớn nhất của mình. Mỗi lựa chọn đều có hậu quả.
Điều kinh hoàng nhất không nằm ở monsters, mà ở cách Boisvert Analog Horror Game hiểu bạn. Nó đọc lịch sử tìm kiếm gần đây của điện thoại, lấy tên người thân bạn từng nhắn tin, rồi lồng chúng vào những đoạn hội thoại rùng rợn. Có người chơi phát hoảng khi nghe Căn Phòng thì thầm tên mẹ mình đã mất từ lâu, giọng nói phát ra từ chính loa máy tính chứ không phải tai nghe. Nhà phát triển Sushi Studios không xác nhận cũng không phủ nhận, chỉ để lại một dòng duy nhất trên trang tải game: “Chúng tôi không tạo ra Căn Phòng. Chúng tôi chỉ mở cửa cho nó.”

Boisvert Analog Horror Game không phải trò chơi bạn “pass” rồi quên. Nó là trải nghiệm để lại sẹo. Sau khi thoát khỏi đêm thứ 5 (nếu bạn đủ mạnh mẽ), màn hình sẽ tối sầm và hiện lên một dòng chữ trắng đơn giản: “Cảm ơn vì đã bước ra ngoài. Giờ thì tắt máy đi, trước khi Căn Phòng biết bạn đang ở đâu.” Hàng nghìn người báo cáo rằng sau khi tắt game, máy tính của họ vẫn tự bật lại vào đúng 3:33 sáng, mở đúng file save cuối cùng, và nhân vật trong game… đã biến mất khỏi ngôi nhà.
Tải game cho Android








Bình luận